Sunday, November 21, 2010

Về nhà

Hổm rày lu bu, không lên trên này tán hươu tán vượn với bà con được, buồn ghê lắm á. Hôm nay thong thả chút đỉnh rồi, từ từ kể chuyện cho bà con nghe.


Đầu tiên là chuyện ở bệnh viện. Cái này khác với "Một truyện chép ở bệnh viện" à nha, đừng nói Blue đạo văn, hehe. Chẳng là dì Blue nhập viện, tìm bệnh rồi mới mổ (ruột thừa nhưng hơi phức tạp chút), tình hình ổn bs mới cho về, cũng ngót nghét gần tuần lễ. Bv ở VN, dù đã biết thân biết phận đi bv tư, lúc nào cũng quá tải, may mà chưa có cảnh 1 giường 2,3 người nằm. Sợ mất giường tới độ, dì đi mổ, 2,3 người ở lại nằm giữ giường, coi như hôm đó trả 2 phần tiền, 1 là giường bệnh, 1 là giường ở phòng hồi sức. Ác một cái, hôm nào Blue ghé bv là hôm đó mưa tầm tã, SG bì bõm nước. Một bữa thì mém ko về được, một bữa thì ngủ lại luôn. Hôm đó cũng đang bệnh, nghĩ mình mà ngủ lại bv, có gì đi emergency cũng lẹ! Thấy dì mổ xong, không ăn uống được bao nhiêu, cũng chẳng nỡ mà về. Hôm sau lên trường tung tăng tắm táp (hông lẽ ngày nào mình cũng lên tắm 1 lần cho đáng tiền facility mình đóng nhỉ???).

Tuần rồi mình tự thấy là mình rất là active (đúng hơn là chạy như vịt). Làm bài service, đi lấy feedback, vô bv ngồi vừa canh bệnh, vừa sửa bài, nộp bài (may mà hàng xóm nó có wifi cho ké, không là tốn tiền 3G, xót ruột chết!). 19/11 về thăm trường tiểu học, trường đã nhỏ nay càng nhỏ hơn nhờ ... nhà nước giải tỏa làm đường! Trường bao năm cũng chẳng đổi là mấy, học sinh nghèo, thầy giáo nghèo, nhưng khoảng cách của họ với mặt bằng chung trong xã hội càng ngày càng lớn. Ngẫm nghĩ, buồn thôi chứ biết làm gì hơn, mình đâu có là cái gì, sức dài vai rộng được bao nhiêu mà bày đặt ý kiến.

Quà cáp 20/11 thì còn nhiều cái để nói. Thật sự nếu thầy cô nghĩ 20/11 là một dịp để thu hoạch, thì họ chắc bỏ nghề từ lâu. Một năm được 1 ngày, còn mấy trăm ngày kia họ kiên nhẫn, cực khổ với học trò thì mấy ai hiểu. Nhiều người nghĩ rất lạ, cho con đi học là trách nhiệm phó mặc cho thầy cô, nên hư gì không phải là chuyện của cha mẹ. Bởi vậy bây giờ càng ngày chuyện thầy cô giáo tiêu cực càng ngày càng nhiều. Về trường cũ mới hít thở được chút không khí trong lành, nơi mà tiền bạc chưa có sự can thiệp trắng trợn so với những nơi khác. Học sinh nghèo, quà chỉ là những cành hoa giả (thời này còn tặng hoa giả ở SG là cực hiếm luôn đó nha), khá khẩm hơn là dầu gội, sữa tắm các kiểu (không phải loại hộp quà ăn theo lễ đẹp như trong siêu thị đâu), cao lắm là áo sơmi cho thầy. Mà phụ huynh cũng vất vả bươn chải, nên quà thường ... không có gói. Họ không có quá nhiều thì giờ để nghĩ "của cho không bằng cách cho" hay gì gì khác, nhưng Blue biết điều này cũng đủ làm cho giáo viên đôi khi phải chạnh lòng vì cái nghiệp họ đang mang.

Một điều nữa là tỉ lệ nghịch giữa tuổi tác và liên kết. Ngày xưa lớp nhỏ, giáo viên lớn tuổi (như người thầy Blue đề cập trong bài trước bằng tuổi bố của Blue, năm nay 47, lúc dạy Blue là tầm 36, 37). Lên cấp 3, thầy dạy Toán hơn mình đúng 10 tuổi. Lên đại học thì khỏi nói, toàn tuổi trẻ tài cao, bạn Ph.D bữa mình phỏng vấn hơn mình đúng ... 1 giáp (sợ chưa bà con???). Giao tình với học sinh thì càng ngày hình như càng giảm. Hồi nhỏ thầy cô nhớ học trò tính khí từng đứa ra sao, nhà hoàn cảnh thế nào. Lớn lên học hành trâu bò hoặc quậy trên trời dưới đất dữ lắm thì người ta mới nhớ tên. Đại học khỏi nói, thân thiết lắm mới mời đi uống cafe, chứ đừng dại dột hỏi "Thầy ơi thầy có vợ chưa?" là bị ổng đổi thái độ liền! (may mình chưa có vô duyên tới mức độ đó!)

Tuần này đi observe và interview bạn PhD kia để làm bài leadership. Ai cũng thấy mình gan vì ông thầy đó vốn bị chúng ghét vì mấy cái rules phát xít của ổng. Nhưng mà với mình thì ổng rất là giỏi, dạy hay, gentle (chắc tại style mình lạ, khác người quá đó mà). Nguyên lớp ổng đang dạy thấy mình vô observe nó cứ trố mắt nhìn, ổng còn khoe mình học ổng cách đây 1 năm rồi mới ghê. Ngồi observe mà cũng bị ổng hỏi economics, may còn trả lời được, không là ôm nhục kiếm chỗ đào lỗ giấu thân rồi. Interview xong, về nhà mở phone ra nghe lại voice memo, thấy mình interview thiệt là ... lạc quẻ đó mà. Chắc tại hám trai quá, toàn bàn ra xa thứ cần hỏi (nhục ghê ta nói!!!). Nhờ bạn í mà mình mới biết được một tin động trời, sem B 2011, trường mình nó mở Bachelor of Economics and Finance, coi giống quỉ hem, mình sem A là graduate òi! Bản còn nói: "If you transfer or take double degree, you can save half of the program because you have taken those subjects in Bachelor of Commerce." Chèng, hem lẽ hỏi bản, dị cái MBA của tui sẽ đi đâu dìa đâu? Hem lẽ phải trade off nữa trời???

Có 1 chuyện vui nho nhỏ là hồi nãy leo lên cân biết được mình còn 46 kí, hehe. Nói vậy chứ giờ vẫn thèm ốc, hôm nọ đi Tinô ăn hết 200 tiền ốc, nãy ngồi quất 1 nồi ốc hương rồi mà vẫn còn thòm thèm, có chị em nào có lòng hảo tâm rủ em nó đi ăn ốc không? (lưu ý em không thuộc tone của Ốc Đào nên mấy chị đừng rủ em đi nha, em tự lượng sức mình thấp kém, không dám manh động!!!) Post hình dĩa ốc cho bà con thèm chơi.

9 comments:

Tanya said...

tìm chị Moon, chị Mía đí Blue....toàn là dân pro ăn ốc không đó cưng :)) Tanya thì đã xa quê lâu lắm nên cái chuyện ngêu sò ốc hến hông có rành...hihihi....có dịp về SG sẽ tìm mọi người đi ăn thử :)

Moon said...

Sky (Blue) ơi, hôm 20-11, bà má non này đem quà đi tặng cô giáo của con trai mà cũng có những trăn trở giống em vậy đó. Còn nhỏ mà trăn trở ghê ha :)

Thích ghê cái câu chân tình này trong entry "có chị em nào có lòng hảo tâm rủ em nó đi ăn ốc không? ". Hi hi, trong tuần sẽ ốc óp nha.

Moon said...

YM của em là gì?

guy said...

moon ơi là vy

Skyblue Nguyễn said...

@chi Moon: YM cua em la spiritlite147, tuan nay em co midterm t7 nen khong dam manh dong weekdays, nhung weekend thi co the suy nghi lai.
P/s: em hem co xe may, em di lai = xe bus!!!

@chi Tanya: ve SG le le di chi oi, oc luc nao cung san sang cho chi!!!

Tanya said...

Blue :)) đừng làm chị thèm cưng ơi...muốn về lắm nhưng chưa sắp xếp được thời gian đây nè. Khổ ghê lúc chị nghỉ được thì bố Annie busy còn khi cuối năm bố Annie rảnh thì chị lại busy tối mặt luôn :(

Skyblue Nguyễn said...

Rang sap xep di chi, ma sap xep ve VN dip tet la vui nhat, vi luc do moi nguoi ai cung ranh, ma SG vang ve, minh de tung tang!!! (E cung muon gap Annie lam a!)

BeBo said...

Mấy chị em rủ nhau về SG làm chị nôn quá nè Blue ơi!

Skyblue Nguyễn said...

Non thi ve lien di co BeBo oi. Tet nay co voi bac B. dat 2 em ve VN choi luon di, cho du ca hoi Bloggers, con chu Hoang mac nuoi ba Bau thi lo co hoi rui!!!