Sunday, July 24, 2011

Đi làm

Vậy là Blue đã đi làm được trọn 3 tuần (hí hí nghĩa là 1 tuần nữa tới ngày lãnh lương đó mà, tính kĩ lắm!!!). Trước khi đi thì Blue cũng hơi hồi hộp. Thực ra lúc kí offer thì tỉnh queo hà, nhưng gần tới ngày "lên dĩa" thì bao lo lắng kéo tới, như hồi Blue học gần xong đại học vậy đó, nào là mình có biết làm gì hay không, rủi người ta giao việc mà mình không biết bắt đầu từ đâu thì thế nào, có bị đuổi giữa chừng hông, rồi có bị "ma cũ" ăn hiếp không, tùm lum hết.

Nhưng may mà cuối cùng mọi thứ ổn cả. (thở phào cái rột, hihi) Vì 3 tuần này có nhiều thứ xảy ra quá, nên Blue tóm từng đoạn nhỏ cho mọi người dễ theo dõi hén!

1. Hai bà chị già

Là 2 sếp của Blue trong những ngày mới lò dò vào làm việc. Hai chị lớn, chồng con đề huề rồi, nên thấy Blue thì thương lắm, chỉ bảo từng chút một (Blue thuộc dạng sợ làm sai nên hỏi nhiều mà chưa bao giờ thấy 2 chị bực hay kêu "đợi xíu nữa" dù nhiều lúc công việc réo liên tục), không chỉ trong công việc mà còn cả trong cách cư xử khi đi làm với người này, người kia. Vì Blue nhỏ nhất công ty nên hai chị toàn kêu là "mặt trời bé con", gặp ai mà kêu Blue bằng "chị" là nói liền: "Chị cam đoan với em là nó nhỏ nhất nhà mình rồi, đừng kêu chị, em nó xỉu!!!". Dù có nhiều kinh nghiệm trận mạc cũng như trụ ở đây lâu (theo từ của 2 chị hay xài là "một trong những gương mặt mốc") nhưng 2 chị không ép Blue phải suy nghĩ theo cách của 2 chị. Blue còn nhớ ngày đầu tiên vô, sau những thủ tục tìm hiểu qui chế này nọ thì 2 chị dặn: "Việc ai cũng nhiều, cái quan trọng là em tự sắp xếp công việc như thế nào theo ý em, 2 chị không can thiệp, miễn em hoàn tất được mọi thứ đúng hạn, không chết chìm trong mớ việc là được!". Đặc biệt là khi Blue bắt đầu đi làm được vài ngày, bắt đầu nghe những thông tin nhiều chiều về chỗ làm, 2 chị không nói là đúng hay sai, mà chỉ phân tích ở nhiều khía cạnh, còn sàng lọc, tin thế nào là do Blue.

2. Điều chuyển

Ở chỗ khác thì sao Blue không biết, nhưng ở chỗ Blue làm thì điều chuyển là chuyện thường ngày ở huyện. Chỗ nào thiếu người mà cấp trên thấy mình có khả năng là nói chuyện để điều mình đi liền. Blue vô làm được gần 1 tuần thì sếp gọi lên. Hồi lúc Blue mới ra trường, nộp đơn vô đây thì Blue ứng tuyển làm marketing, nhưng mà tới lúc nhận việc thì lại là planning assistant. Bây giờ sếp hỏi có muốn quay lại marketing không. Blue chịu, vậy là làm một cái short interview với sếp bên marketing, rồi chờ quyết định "ra đi".

Lúc interview thì thấy bình thường, vì được thì làm, không thì thôi. Tới lúc quay về phòng, 2 bà chị, dường như đã biết chuyện từ lúc Blue được sếp gọi, mặt buồn so. Blue cũng hông biết sao hết, nửa muốn đi nửa không. Nhưng mà công việc là công việc, phải rạch ròi. 2 chị không giữ nhưng mà cũng thấy nao nao. 

Bên mkt thiếu người 1 phần là do có người xin nghỉ. Blue cũng lo lắng trước ngày dời chỗ lắm, không biết mình được đổi là do sếp thấy mình có thể làm, hay do người ta nghỉ mình lấp chỗ đỡ. 2 chị cũng lo, nên hình như cũng "xi nhan" cho sếp mới của Blue. Vì vậy, trước khi chính thức nhận việc mới, sếp với Blue cũng nói chuyện với nhau thiệt nhiều. Sếp nói không phải tự nhiên người ta cho Blue đi, phải làm được thì mới cho đi, ở trong công ty cũng có nhiều người muốn qua mkt hay ứng tuyển từ đầu, mà rồi làm lâu ngày cũng đâu có được qua.

Trong những ngày chờ điều chuyển, Blue cũng không thoải mái lắm. Chẳng phải bị o ép khó dễ gì, nhưng người sắp đi khá là lừng khừng trong việc bàn giao công việc cho mình. Có lẽ cổ cũng nghĩ nhờ cổ nghỉ nên mình mới được "cất nhắc". Mà cổ càng hổng muốn nói thì Blue càng đeo theo hỏi quài, hehe (coi coi ai lì hơn ai?).

Cho tới giờ thì Blue làm marketing executive được hơn tuần rồi, mọi chuyện cũng khá ổn, trừ khi bị push vì mấy cái quảng cáo thôi.

3. Bánh mì heo quay
Cái này là món ăn sáng yêu thích của bạn Blue. Trước đây Blue rất là ít khi ăn sáng, dù biết là nó không có được tốt lắm, nhưng mà lúc trước đi học trễ trễ, toàn canh bữa trưa ăn luôn. Bây giờ đi làm thì phải ăn, không thì đói, hông có sức làm, nói gì nói Blue cũng sợ xỉu ngay giữa chỗ làm lắm. Tuần đầu đi làm còn tung tăng đi ăn sáng với nhỏ em họ của ... người dưng. Ai dè hết tuần nó đi học hè, mình một mình, vậy là lân la đi tìm đồ ăn sáng gần chỗ làm.

Ở chỗ làm đi bộ lên tí xíu có xe bánh mì của hai ông bà. Bữa đầu hông biết, Blue mua bánh mì thịt bình thường, ăn cũng ngon, nhưng lúc chờ mua, thấy ai tới cũng gọi bánh mì heo quay, Blue quyết định hôm sau ăn thử, coi tại sao người ta mua nhiều vậy. Hehe, đúng là không thất vọng, bánh mì cực ngon! Thịt nạc nhiều hơn mỡ (trong khi xe bánh mì gần đó cũng bán bánh mì heo quay, toàn mỡ, chắc ra cạnh tranh với 2 người già này quá!), ướp vừa miệng, không lạt quá như mấy tiệm heo quay hay làm, da thì giòn vừa, không quá cứng (phù hợp với răng niềng như bạn Blue). Bởi vậy Blue khá là trung thành với xe bánh mì này. Hôm nào không biết ăn gì là lại bánh mì heo quay, còn không thì bánh mì thịt, bánh mì trứng (chiên bằng bơ hay trét trong ổ bánh mì á, thơm dã man!) hay bánh mì xíu mại (cũng thơm ngon không kém). Mỗi tội ăn tầm 3 ngày thì Blue phải ngưng một đỗi 1,2 ngày gì đó, sợ nóng, lở miệng (bị đeo niềng mà, lở một cái thêm cái niềng nó cọ vô nữa, thê lương lắm!).

4. Tình cảm

Ở đây mọi người kiêng gọi chữ "công ty", thường thay bằng "cơ quan", mà hay gọi nhất là "nhà mình". Ngày đầu Blue đi làm không hiểu tại sao chị phó phòng nhân sự lúc giới thiệu Blue với mọi người lại nói: "Chào cả nhà, hôm nay nhà mình có thêm một người.", sau này mới biết ở đây "cơ quan là nhà, đồng nghiệp là anh chị em". Nhờ vậy Blue cũng đỡ căng thẳng khi hoà nhập vào môi trường mới. Cũng có những tình cảm nho nhỏ làm Blue ... xao lòng (chưa biết xao tới cỡ nào đây???) và những tình cảm làm Blue da diết, như với 2 bà chị chẳng hạn. 

Chuyện Blue đi làm kể hoài chắc hông hết. Bây giờ chữ nghĩa tới đây thì viết tới đây thôi. Tuần sau công việc của Blue giãn hơn 1 tí, sẽ kể mọi người nghe sau hén. Giờ Blue đi ủi đồ, ngủ sớm mai đi làm đây!!!



3 comments:

BeBo said...

Thích nhứt là đoạn cuối và 2 tiếng "nhà mình", thân thiết như vậy mong nhỏ cảm thấy gần gũi và an tâm khi sống và làm việc với môi trường mới.

DT said...

Vui vì Blue đã chính thức đi làm và bắt đầu quen với công việc mới. Khi nào công việc rãnh hơn thì viết entry mới nhe. Chúc vui.

guy said...

cho lam co ve rat de chiu
chuc mung Thanh nha