Tuesday, June 28, 2011

Đi chơi về

Đúng nửa đêm, tính gõ mấy chữ thông báo tin tức cho mọi người thì server của Blogspot bị điên, làm mình điên theo, ôm gối đi ngủ. Bây giờ mới vào kể lể được đây, chứ dạo này lu bù, lâu lâu xẹt xẹt comment được chút đỉnh là mừng lắm rùi.
Đi Mũi Né về, bao nhiêu phấn khích muốn đăng hình bị xì hơi khi cái thẻ nhớ bỏ vô máy nào cũng hông đọc được, chắc do virus đợt trước dính nặng quá đây nè. Đợt này Blue đã có 1 cái "hide away" trip đúng nghĩa, vì trừ những người Blue nói thì hông ai biết Blue đã đi chơi về rồi. Mấy đứa bạn khác trường thi xong hỏi: "Đi chơi chưa dị bà?", mình chỉ đáp gọn lỏn: "Đi rồi, về gần nửa tháng rồi!!!". Nhờ vậy mà đi chơi hông bị hỏi thăm hay đòi quà, mà có đòi chắc cũng không biết mua gì, hải sản xách lên xe khách chắc nó đuổi xuống gấp!!!

Chuyến này đi chơi hài lòng một phần cũng nhờ lúc đặt phòng liều mạng theo kiểu "dân chơi chơi cho tới" nên ở ngay cái chỗ phục vụ tốt, chỉ cần xài hết tiện nghi trong khu nghỉ là đã muốn hết ngày hết giờ, trừ lúc đi ăn thì ra ngoài thôi, tại Blue thấy đi biển mà gọi nhà hàng đem steak lên thì nó hơi lạc quẻ. Nghe nói cái khu nghỉ sắp sửa đổi tên thành một cái tên Tây nào đó mình đọc mãi không hiểu nghĩa. Dù tên nó bây giờ cũng đang nửa Tây nửa ta, nhưng ít ra còn hiểu được chút đỉnh nó muốn đem lại cho mình cái gì, tự nhiên giờ đổi, chắc mốt giá cũng đổi theo!!! 

Với một người có tâm hồn ăn uống như Blue thì đi chơi là dịp lí tưởng để ăn. Sáng lăng xăng ăn buffet, ít món mà được cái món nào nấu cũng ngon, ra hồn ra vía. Đồ uống cũng nhiều loại, đặc biệt chỗ này pha cafe ngon, hông có lạt phè hay dở dở ương ương như mấy chỗ khác. Trưa hay tối thì tung tẩy qua mấy quán hải sản nổi tiếng đã ăn mấy lần, lần nào cũng thấy ngon. Mình hông đại gia tới mức phải bắt và thịt nên hông sợ nó cân thiếu. Xế chiều lạng ra hồ bơi uống trà chiều, ăn bánh ngọt, cuộc sống thanh đạm chỉ có thế!!! (vậy mà nỡ lòng nào cái thẻ nhớ hư, huhuhuhu!!!)

Nếu so sánh giữa Vũng Tàu và Mũi Né thì Blue thích đi MN hơn (trong vòng 1 năm mà đi 3 lần là hiểu rồi á). VT chỉ được cái gần hơn, mà cũng đâu gần hơn bao nhiêu, đã ngồi xe rồi thì ngồi cho đáng vậy. MN yên tĩnh, 10 giờ đêm là đã thấy vắng hoe, giờ đó chỉ có nước ở trong phòng coi tv, lướt web rồi đi ngủ sớm, sáng dậy sớm đi càn quét quầy buffet. Còn VT giờ nào cũng đông đúc, hỗn tạp, đặc biệt là đông "dân ở ngoải" vô dữ quá, chịu không nổi. Ăn uống thì còn đáng để nói hơn. Trước khi đi Blue dự tính vì vật giá leo thang, một bữa ăn ngoài sẽ khoảng cỡ 500 ngàn. Tới chừng đi ăn, bữa mắc nhất mới gần 400 ngàn, mà vẫn có đồ ăn đem về tối ở trong phòng nhấm nháp. Đặc biệt có bữa ngán đồ biển, chạy lưng tưng một hồi thấy tiệm kebabs tấp vô, khiêng hai cái to nhất về, chưa tới 100 ngàn. Còn ở VT, nói thiệt 500 ngàn hông ăn được một bữa ra hồn, đừng đòi hỏi tới tôm cá ê hề.

Xong phần đi chơi, tới phần đi về. Chơi xong rồi phải lo làm, nhàn cư vi bất thiện mà. Về tới nhà, 1 ngày sau, cảm giác thất nghiệp chiếm lĩnh tâm can, chả hiểu sao nữa. Vậy là nộp đơn vài chỗ, kiểm tra vài nơi (vì nộp cho ngân hàng, bị bắt làm test đó mà!!!). Có chỗ nộp vì thích, có chỗ chỉ nộp vì ... bạn mình xúi nộp chung cho vui. Có chỗ mình không đậu, cũng hông có buồn, vì đâu phải chuyên môn của mình đâu. Hơn nữa, mình biết mình không được chọn vì mình không hợp với môi trường đó, chứ đâu phải tại mình dốt, nên cũng chẳng nặng lòng.

Đúng 30 ngày sau khi thi môn cuối, trong đó bao gồm cả đi chơi, họp mặt bạn bè các cấp, các kiểu, chờ điểm, mình được offer job ở công ty mình muốn làm với mức lương vừa phải (có thể là ít so với nhiều "anh tài" nhưng với mình trong thời điểm này là chấp nhận được). Thứ 5 đi phỏng vấn, chị phỏng vấn (sẽ là sếp tương lai của Blue) nói: "Thứ 2 đi làm nha em!!!". Hết hồn, tại nghĩ mới phỏng vấn có 2 vòng, còn 1 vòng nữa, lật đật dạ mà quên tuần sau nhà có việc, về nhà hôm sau hốt hoảng gọi cho chị HR xin dời lại một tuần, may mà cũng được ưng thuận. Cuối cùng thì cũng đạt được điều mình muốn, có việc làm trước khi 21 tuổi.

Ngày hôm nay, ngày Blue 21 tuổi, Blue ở nhà, tối Blue đi conference của công ty!!! (nghe sao thấy mình giống workaholic quá dậy nè!!!!)

3 comments:

DT said...

Chúc mừng Blue học xong và có việc làm. Giỏi lắm luôn đó. Happy 21!

Dã Quỳ said...

Chúc mừng sinh nhật nè. Chúc mừng tốt nghiệp luôn nè. Chúc mừng có công việc mới theo ý mình luôn nè.

BeBo said...

Sao cô miss bài này của Blue? Đi làm chưa nhỏ ơi?
Mũi Né hay vậy, cô sẽ đi cho biết.