Wednesday, December 22, 2010

Sắp tới lễ

Cuối năm, mọi người tất bật sửa sang nhà cửa, sắm sửa mọi thứ, vui thiệt. Mà mình thì tối mắt tối mũi. Sẽ ổn thôi, ổn mà, nhất định xong trước ngày 24. Nhưng thật sự thì ngày 24 đó mình không muốn enjoy chút xíu nào hết, vì không có không khí, chỉ là thủ tục, bày bừa thì đúng hơn. Cái vỏ rỗng mà thích kêu to, mình nghĩ mình không bao giờ làm vậy được, sao người khác không bao giờ chịu nhìn thẳng vào thực tế để thấy mình còn bao nhiêu thứ khó khăn mà cứ khoái bày vẽ những thứ không đâu? Mệt, muốn nói cũng chả được.

Xmas kì này với Blue nó chỉ đơn thuần là một cuối tuần dài hơn mọi khi thôi. Tám chút xíu về cuối tuần, khi mọi người hay liên tưởng tới hẹn hò. Với Blue, từ nhỏ tới giờ trong cách nghĩ, ngày lí tưởng nhất để hẹn hò là thứ bảy, vì chủ nhật là ngày của gia đình, Blue thường ở nhà, ít đi đâu. Thứ bảy trong mắt Blue lãng mạn khác thường, chắc tại cảm tính như vậy nên ít khi muốn lấy lớp học ngày thứ bảy. Chỉ có điều, trên thực tế thì hiếm khi hẹn ai ngày thứ bảy, chứ đừng nói là tối thứ bảy. Mấy ngày nay lại ngơ ngẩn bài này, mà chưa tìm ra bản nào hay hơn, bà con ai có cho Blue xin nhá:

Sao em không đến chiều nay thứ bảỵ
Sao em không lại đường vắng em đị
Sao em không lại, sao em không lại,
Quân trường riêng tôi đứng đây,
đếm từng chiếc lá thu bay ...
Sao em không đến, sao em không đến
Để nắng chiều tắt trên cây soan già.
Quạnh vắng mình tôi bâng khuâng trông chờ,
nghe lòng thương thương nhớ nhớ,
nhớ thương người em trong giấc mơ

Đời tôi, từ ngày khoác áo chiến binh lên đường,
thấy rằng lòng mình đã bớt vấn vương
Chiều nay, lòng chợt thấy nhớ thương em,
Thương về mái tóc êm đềm buông dài ấp kín hồn em ...

Tôi mong em đến tuần sau thứ bảy,
Cho tôi không còn tìm áo ai bay,
Cho tôi không còn đếm bước âm thầm
những chiều em không đến thăm,
Vì tôi biết tôi còn có em .

Sao em không đến, sao em không đến.
Sao em không đến, sao em không đến. (Sao em không đến - Hoàng Trọng)

À còn một câu Blue muốn hỏi mọi người có kinh nghiệm, chỉ là muốn hỏi thôi, đừng suy nghĩ lung tung hén: một người đàn ông ở cạnh bạn suốt cả một quãng đường dài, nhưng không làm cho bạn thức dậy bản năng gia đình thì liệu đó có phải là tình yêu?

6 comments:

DT said...

Nhờ Blue mới biết được bài này, có lẽ là nhạc vàng xưa phải không, xưa ơi là xưa :-)
Câu hỏi cuối thì để các chị Blue trả lời nhe, chú miễn bàn nhe hehe.

BeBo said...

Chắc mẽm rồi Blue ạ nhưng phải cộng thêm cảm giác nhớ nhung khi xa nhau nữa cơ!

Skyblue Nguyễn said...

@cô BeBo: sorry cô Th., con viết thiếu chữ "không", nếu hổng có chữ này thì đâu có gì đang hỏi đâu, phải hông cô?
@chú DT: giờ chú biết rồi đó, chú có rảnh kiếm giùm con hen!!!

Tanya said...

theo chị thì nếu em không có suy nghĩ xây dựng gia đình với người ấy thì cái tình đó không phải tình yêu mà chỉ là tình bạn thân.

Chính bản thân chị đã có người bạn bên cạnh suốt 2 năm trời, thân rất thân và anh cũng rất thương chị. Nhưng trong lòng chị chưa hề nghĩ mình sẽ tiến xa hơn để xây dựng gia đình với anh ấy. Chị nói thẳng với anh ấy về suy nghĩ feelings của chị và anh hiểu được điều đó nên tụi chị luôn giữ tình bạn thân cho tới lúc mỗi người có gia đình riêng và moved đi xa mới không còn liên lạc nữa.

Tanya said...

Chúc mừng năm mới Blue. Chúc em được nhiều vui vẻ và nhiều thành công tốt đẹp.

DT said...

Chúc Blue và gia đình một năm 2011 như ý và bình an. Good luck with your school, never give up.